Thơ
phạm ngũ yên
(Sáng nay, thứ tư, Sep 23, 2015, bắt đầu một mùa thu của vùng Texas)Cửa tiệm dán logo mới ngày hôm qua.
Những câu thơ của một mùa không ngủ
Anh viết hoài cho em…
Khi chuyến xe chở ngày và quên tắt ngọn đèn đêm
Em ngơ ngẩn theo anh về qua phốNơi chiếc lá chưa khô chưa nhuốm màu bỡ ngỡ
Đợi gió về kể chuyện ngày xưa
Một chỗ ngồi một góc khuất mưa mưa
Nghe gió khẻ lật từng trang vở cũMỗi trang anh là một mảnh đời loang lổ
Mỗi trang em là quá khứ giật mình
Gã đàn ông già chưa biết mệt- hồi sinh
Đêm ngủ muộn những bông hồng rạng sángMặc cơm áo bôi đen ngày lãng đãng
Vẫn một lòng giữ chặt tiếng cười em
Em vẫn còn là biển của thân quen
Dù có lúc em trở mình phẫn nộ?Dù đôi lúc em chỉ là nắng đổ
Nhưng vẫn làm xao động những bâng khuâng
Đường tuy dài nhưng lòng thấy dửng dưng
Ai đứng đợi phía bên này năm tháng?Tình yêu dù dài cũng trở thành ngắn hạn
Có hạnh phúc đoạn đầu và đoạn cuối đắng cay
Có những giấc mơ không hiểu nổi từng ngày
Có những nhánh sông như chưa từng biết biểnNhững cánh môi dấu bao lời thương mến
Những bài tình nghe riết mãi thành quen
Mùa thu sinh ra cựa mình và lớn lên
Thành phố mới như chưa từng được mớiNơi tôi đứng có con đường đứng đợi
Một bông bàng chờ rụng bàn tay
Muốn được ôm trong lòng buổi sáng hôm nay
Khi hoa sứ nơi em nở trắng màu chung thủyCon chim hót nghe những lời mộng mị
Phía chân trời cố níu một tình yêu…
PNY.
No comments:
Post a Comment