Tuyết Nguyễn
Em giận hờn người ta mãi hay sao?
Đau bao nhiêu cũng dư thừa chẳng đủ
Kẻ đến muộn màng vai áo bạc phong sương
Di ảnh cũ của một thủa yêu thương
Người ấp ủ trong những hàng nước mắtKẻ đến sau lại âm thầm góp nhặt
Lòng muốn hỏi rằng... liệu quên được hay chưa?
Biển chiều nay bão nổi đổ cơn mưa
Khiến lòng anh cũng trăm ngàn ngọn sóngCửa hồn ai đã mở ra rồi đóng
Anh lạc bước đi vào rồi không thể đi ra
Chắc có điều khó nói giữa chúng ta
Dẫu người cũ đã bình yên giấc ngủChỉ còn anh với nỗi niềm trú ngụ
Đến bao giờ em quên được người xưa?
T.N
No comments:
Post a Comment