HOÀNG LỘC
em sẽ về giấu kín một niềm đau
niềm đau ấy có tôi và bao nỗi
chiều cũng biết e dè môi thiếu phụ
mà rằm trăng thì đã khuất xa rồi
cho tôi tin em cất một cảnh đời
như cất giữ điều riêng trên bến phốlòng dẫu phải buộc bên bồi bên lở
con sông buồn vẫn chảy hết ngàn sau
cứ một lần ta được nghĩ về nhau
là hạt lệ không thể ghìm - có phải?trầm hương ấy còn thơm bay áo lụa
câu thơ tình kiệt sức níu bàn chân?
khi xa rời là biết dứt mùa trăng
cơn gió gửi vai em bờ tóc rốirồi cỏ uá cũng đầy thêm nấm mộ
ta không nhau từ bữa ấy, em về...
H.L
No comments:
Post a Comment