Như giải khăn quàng trên vai em sáng nay
Có điều gì không ổn
Mặt trời chưa thức dậy
Chủ nhà chưa thức dậy
Ngọn đèn bên kia đêm
Ngẩn ngơ mùa hạ cháy
Anh bơi theo tiếng cười em
Sáng nay trời im gióCon chim hót một tiếng gì không rõ
Âm điệu bay qua thửa vườn
Nắng xanh hơn màu cỏ.
Có muộn màng hay không
Khi anh chưa nói gì với emNgày ấy…
Khung ngực nhỏ nhoi chứa buồng tim vĩ đại
Có người úp mặt vào tay
(những đường gân rối chỉ)
Em đi qua như mùa hạ vẫn đi qua
Trên thành phố tôi yêu kỳ lạCanada
Bao nhiêu hoàng hôn chạy theo những bình
minh
Mỗi ngọn nến tượng trưng cho một mùa son
trẻEm nắm tay anh
Qua tháng ngày đơn lẻ
Con sói già không nhớ được rừng hoang
Một ngày nào em bổng thênh thang
Lạ lùng chưa anh thấy lòng thơ dạiBảy mươi năm chưa một cánh buồm quay lại
Bến sông đời tươm một nỗi đau
Thời gian mỏng dần và đêm sẽ qua mau
Hôm qua hoặc ngày maiAi học biết câu gừng cay muối mặn?
Ai khát cháy những tình yêu lận đận
Nỗi nhớ về nhau đã có từ vô tậnBây giờ bất chợt ùa qua
Em mãi là mùa hoa
Mãi là nụ hôn giữa môi mềm óng ả
Nhưng điều quan trọng là…
Em ơi…Em đã cúi xuống bên đường
Mỗi lần anh trượt ngã…
Mỗi lần anh té vào nỗi xót xa
Em không bỏ mặc anh
Như anh từng bỏ mặc
những đêm mưa
những ngày nắng
những góc đường đầy gió thơ ngây
những đóa Canola hoang trên một cánh đồng
Hãy kéo anh lên như kéo một nỗi buồn
Hãy dấu lo toan vào nếp nhăn của tránĐể anh đi hết một tuổi già lãng mạn
Một thời ai nỡ quên ai
Hãy sát chặt vào nhau cùng đi hết một
đêm dài
Để mãi già nua sóng vai cùng góa bụa
Sáng nay sinh nhật của anh
Mát mẻ và hân hoan khôn tảBởi ngọn gió thổi ngang cuộc đời mới lạ
Bởi nụ cười em
Bởi tiếng cười em…
Hối hả….
PNY
Tháng 7 năm 2015
This comment has been removed by the author.
ReplyDelete