Friday, January 25, 2013

Thơ M.H. Hoài-Linh-Phương

Gửi Người Tây Bắc

 

















                                     * Nếu còn có một kiếp sau

                                      Cho em hẹn chuyện cau trầu trăm năm

 

Giữ giùm em chút tình ngày thơ dại

Rất học trò, trong một ngăn kín nhất của hồn anh

Những trang thư tình chen lẫn với “ Cos “, với “ Sin “

“ Cảm xúc “ , “ Đam mê “, “ Con lắc đơn”, “ Con lắc kép “

Đêm em mơ đỉnh Lâm Viên với mây trời xanh ngắt

Anh nhớ về Saigon, em áo lụa tóc gió nghiêng vai

Những ngày phép có nhau – Đêm Tự Do – Uyên Phương,

Chiều Jo Marcel – Lệ Thu hát “ Mùa Thu Chết “ đau xót, ngậm ngùi

Khuya muộn ta về con ngõ Phan Đình Phùng...

Bánh cuốn nóng xuýt xoa – bếp lửa hồng dịp Tết

Sang... như lính và cũng nghèo... như lính

Có ai cơ hàn bằng lính chiến và học trò đâu?

Không còn tiền để vẫy Taxi đưa đón tìm nhau

Anh nói với em, mình sẽ chở nhau bằng chiếc Cady của em và vào Hồng Bàng xem phim Nhật Bản       

                                                                                                           

“ Tuổi Đôi Mươi “, Reiko Dan cười hồn nhiên trên màn ảnh

Dễ thương  như tình đầu ngây dại của đôi ta

Những câu thơ em mượt mà cho Saigon – Dalat mãi mãi không xa

Nhưng rồi vẫn ... mất nhau

Khi đời bể dâu

Khi người người lưu lạc

 

Bao nhiêu năm lìa tan, giờ tìm thấy lại nhau

Em nghe lòng nhói đau, bàng hoàng, thảng thốt

Ta vẫn hai phương trời cách biệt Đông, Tây

Em cười khan trong tiếng khóc đọa đày

Để giữ mãi cho anh một trời xanh hạnh phúc

Nếu có ai hỏi về em, xin hãy trả lời:

“ Anh vừa mới biết

Ừ, hình như... cũng một khách hàng quen...”

Em có một khoảng trời riêng không tuổi, không tên

Một góc nhỏ âm thầm để đêm đêm nằm nghe lời ru của gió...

Tình ngày xưa là nửa vầng trăng vỡ

Xin thêm một lần chào và vĩnh biệt nhau thôi!

 

M.H.HOÀI-LINH-PHƯƠNG

Minneapolis , MN 2002

 

No comments:

Post a Comment