HÁT CHO NGƯỜI KINH KHA
* thơ
mhhoàilinhphương
Nợ nước oằn vai, người đáp đền sông núi
Sao người quên, không trả nợ tình em?
Cho nước mắt một đời em nhỏ xuống
Tay ôm tròn dư ảnh cũ đêm đêm
Người đã mang theo cuối trời gió bão
Hạnh phúc ngọt nồng, ngày tuổi ngọc môi
thơm
Áo lụa giảng đường với bầy chim sẻ nhỏ
Nhón gót hôn người… nhòa nhạt dấu son
Tay đã lìa tay, nghìn trùng cách biệt
Môi xa môi rồi, muôn thuở thiên thu
Khúc Kinh-Kha sao em còn hát mãi?
Lời kinh buồn như lạy tạ chinh phu!
Minneapolis,
MN 1998
No comments:
Post a Comment