CƯA
TRIỆU LƯƠNG DÂN
Khi tôi đến lúa
ngoài đồng Thạch Hãn đang lên
Bên con sông một
thành phố nhỏ, một cổ thành rêu phong, những con đường tôi đi học.
Khi qua tiểu học,
tôi đến sân ga đi xa thành phố.
Vũng Tàu,
Nơi Bải Trước, con
đường phố đi lên núi lớn biển cứ vổ sóng quanh chân
Nơi Bải Sau biển
tràn lên cát ngọn núi nhỏ đứng ngẩn ngơ nghe bao nhiêu gió
Tôi lớn lên như những
đợt sóng biển nối nhau đi
Những ngày ra trận -
Pleiku
Bụi đỏ bay theo gió
hồng trời
Gặp nhau không nói
cúi đầu cười
Cả trái tim sôi
Những ngày ra trận,
nơi tình yêu nở nơi mặt trận thua.
Khắp cả quê hương bổng
dưng ly loạn những con đường đi chật kín nỗi đau.
Tôi buông súng nhưng
sao trong lòng không buông nổi.
Những cổng tù mở rộng,
người vào trại giam.
Boat people- lương
tâm thế giới rung rinh.
Một dân tộc bị bứng,
hai bước chân đi, hai bàn tay trắng.
Cơ nghiệp như viên
cát dã tràng vo tròn chưa hết kiếp
Bóng vinh hoa trôi
trên mấy ngã lưu vong, cứ xa nguồn cội.
Những người về thất
thểu lượm tang thương tìm không ra nỗi buổn đã mất.
Họ đi dưới những tàng
cây đang chết những con đường cứ vở tan hoang
Có gì đang chôn lấp
bóng vinh quang- như ngày hôm qua đã mất.
TLD
(Dân làm báo)
No comments:
Post a Comment