Friday, March 29, 2013


PHỐ NHẠC XANH

thụyvi

 










 
 

Tôi đi trên hè phố đầy nắng dọc theo những ngôi nhà hai tầng san sát nửa kiểu Tây Ban Nha nửa kiểu Pháp nối nhau bằng dãy balcon sắt trong một buổi chiều uể oải với cái nóng hầm hập trong khu French Quarter. Bỗng tôi hốt nhiên mừng rỡ nhận ra tiếng đàn Guitar và giọng Blues vang lên thống thiết đâu đây. Tôi nhìn quanh đi xăm xăm tới hướng có người nhạc sĩ hè phố ngồi ôm đàn gảy nơi góc đường trước quán Café Du Monde 150 tuổi hầu như ai cũng có thể nhận ra với toà kiến trúc gần như y nguyên với thưở ban đầu thường xuất hiện trên báo chí tranh ảnh khiến bất cứ du khách nào đến New Oleans cũng muốn một lần ghé qua.


Tôi vào quán kiếm chiếc bàn kế bên hàng rào sắt nhìn đối diện với người nhạc sĩ và gọi ly café cùng dĩa bánh Beignet phủ đầy bột đường trước khi yên lặng chăm chú nhìn người đàn ông trong bộ quần áo bụi bặm bạc thếch đang say sưa vừa đàn vừa hát với giọng khàn khàn điệu Blues da diết kể lể về thân phận nào đó gây cho người nghe những mối cảm hoài còn vô tình vò xé trong lòng tôi nỗi lung linh nhớ anh, nhớ về một cuộc tình mà nếu cả hai đi hết vòng tròn đời sống chỉ là trở về thời điểm và mỗi một người không thể thanh toán dứt khoát với quá khứ mình để thản nhiên sống nên thường xuyên nặng trĩu trên vai những tháng năm nào không còn nữa. Mặc dù biết rằng cả hai lúc nào cũng nghĩ đến nhau nhưng cả hai không bao giờ có thể xê dịch hay thay đổi khỏi vòng vây mệnh số, cũng như cả hai không bao giờ thay đổi được vị trí của mỗi đứa vào ngày hôm nay.
Tiếng đàn, tiếng kèn tiếng hát vang lên khắp các góc phố có lúc thống thiết có lúc dồn dập vui tươi xui khiến tôi rưng rưng cảm động, muốn buông thả mình một chút, muốn đứng lên bước ra nhún nhẩy với đám đông theo điệu nhạc trong phong cách tự nhiên trong bầu không khí hừng hực nỗi đam mê cháy bỏng của âm thanh và con người trong thành phố này.

Chẳng mấy chốc buổi tối vội vàng rơi xuống với người người hấp tấp tràn ra đường như giành giật lấy hạnh phúc tối thiểu cho mình trên hè phố. Buổi tối các cánh cửa nhôn nhao mở ra cho những người nao nức kiếm tìm niềm vui, hẹn hò, rủi may, bất ngờ… Tiếng nhạc vang đây đó như vẫy gọi như quyến rũ khiến ai nấy náo nức như sợ đến trễ một cuộc lễ tưng bừng độc nhất trong đời ở cuối những con đường của phố tình xanh.
Tôi nồng nàn nhìn những hình ảnh loang loáng trước mắt rồi bọc qua một lối hẹp đi ra dòng sông lồng lộng gió lúc nào cũng thổi tắp phả hơi nước mát vào những con phố ngắn hai bên toàn các cửa hàng đèn màu tấp nập cùng bước chân vui của du khách khắp nơi đổ về.
Tôi đứng thật lâu trước ánh sáng chơi vơi của bờ đất cong hình lưỡi liềm ôm xiết vùng sông nước rộng trời dài.
Tôi muốn đi lần theo bậc tam cấp bằng gỗ đen bước xuống ghềnh đá lô nhô bên dưới ngồi ngâm chân trong dòng nước nước ấm để nghe bọt sóng lăn tăn rồi tan chìm như những mộng mị của một đời người đắp xây.
Phố tình xanh
Mặt trời đang lặn
Những khúc hát xanh rền rĩ
Bay qua mặt nước
Bay thốc qua hồn
Sưởi ấm tình buồn
Khúc hát xanh
. thụyvi
(Hầm Nắng, tháng 7 năm 2012 - Kỷ niệm chuyến đi đến New Orleans vào mùa Hè 2012 )


Theo Wikipedia:
"Jazz là một thể loại nhạc có nguồn từ Hoa Kỳ. Dòng nhạc Jazz là sự pha trộn của nhạc blues và hòa âm trong nhạc cổ điển, sự trộn lẫn phức tạp trong tiết tấu của âm nhạc châu Phi và giai điệu theo lối hát ứng tác trong âm nhạc của người Ấn Độ. Những đặc điểm này được nhận thấy trong kiểu cách chơi nhạc Jazz của những nghệ sĩ người Mỹ. Dòng nhạc Jazz đã phát triển từ loại nhạc vui nhộn và nhạc blues trong thời gian đầu của thế kỷ 20, và tiếp tục phát triển với những huyền thoại như: Duke Ellington, Miles Davis, Herbie Hancock..., và phát triển lớn mạnh cùng với các thể loại nhạc khác như nhạc cổ điển, nhạc Rock, hip-hop... Các nghệ sĩ và ban nhạc nổi tiếng: Louis Armstrong, Miles Davis, John Coltrane..."?

No comments:

Post a Comment