MỚI ĐÓ MÀ … 40 NĂM
Nguyễn
Xuân Hương (FB)Bốn mươi năm
chưa hề đi qua đường xưa cũ
Dù Sài Gòn không là nơi lạ mặt
Không dám đi qua... bởi vì khiếp nhược
Sợ nhớ lại một mắt nhìn
Khi tiếng còi hụ giới nghiêm buồn se sắtSợ nhớ lần cầm tay quyến luyến dặn dò
"Sẽ gặp lại, mừng sinh nhật cuối tháng nầy nơi chổ cũ"
Chuyện cổ tích đứt phim không tưởng
Đầu tháng nămNgôi nhà gỗ đã trở thành chổ công quyền
Người hứa hẹn giờ là dĩ vãng
Lời hứa trôi như mây bay mất dạng
Giờ ai thoát, cứ thoátRiêng cột đèn đứng lại buồn hiu
Sài Gòn những ngày ấy!
người ta ùn ùn chạy vào kho hàng khuân vácQuên người lạ, chuyện lạ
Sài Gòn… những ngày ấy
Rặc mùi núi rừng sốt rét… hăng hăngRờn rợn những bài hát với ca từ sắt máu
Sài Gòn… những ngày ấy
Bệnh ghẻ lạ... đồng tiền lạ… rồi mùa hạ không dưng mà rét mướt
Sài Gòn... những ngày ấy
Có bàn tay nắm lấy bàn tay hẹn nhau 10 ngày gặp lại
Lời dặn dò gặp gỡ
Lời hẹn ước 10 ngàycứ như là gió thoảng mây trôi, không còn thời gian tính
Người thiếu nữ năm xưa giờ đã thành thiếu phụ
ngoái nhìn ngày cũ như một giấc mơDù nỗi khiếp nhược vẫn hằn trong ám ảnh
Bàn tay vẫy ngày xưa giờ đã chìm trong ký ức
Chông chênh đau buồn...40 năm… cứ như là hôm qua
trong sách ước Trang Tử, một đời lẫn lộn
NXH
No comments:
Post a Comment