BÊN KIA TẢ NGẠN
NHƯ KHÔNG
Những lục địa lặng lẽ trượt khỏi nhau
Từ nhiều thiên niên kỷCơn địa chấn bên trong âm thầm đứt gãy
Nên những lục địa sinh non
Nay chỉ đứng một mình
Những lục địa người quá đỗi chênh vênh
Cái tên cũ không còn tồn tại nữaVùng đất ngày xưa là vùng đất dữ
Cơ hồ như
Từng chẳng thuộc về nhau
Chiếc lá nho của Eva cũng đã bạc màu
Sắc lá chẳng còn xanh màu xanh trướcNhững chiếc xương sườn suốt đời thất lạc
Những phận người cứ ngỡ đã song song
Chẳng kịp trao nhau dẫu một nụ hồng
Chẳng kịp biết giữa lòng nhau thăm thẳmChẳng kịp hiểu nụ cười sao ảm đạm
Ngàn trùng xa có dễ trở nên gần ?
Những số phần mặc định giữa trần gian
Như những lục địa chẳng thể nào như trướcNhững định mệnh suốt một đời thoi thóp
Nên trái tim đau lặng lẽ vô cùng
Những đời sông có thể nhập chung dòng
Trước khi tự kết liễu mình Hòa tan trong biển lớn
………………………………………
Những dòng sông cách trở tự bao giờ
Mối tình cũ giữa lòng nhau phai nhạt
Anh một đời hữu ngạn đứng trơ vơ…
N.K
11/2016
This comment has been removed by a blog administrator.
ReplyDelete