CÚC HỌA MI
Phạm Thiên ÝCúc họa mi thắt vung trời trắng muốt
Báo tin chẳng lành Anh đã giết ngày qua ?
Lao vào thương yêu đến độ thiệt thà
Người thất hẹn dạo tháng ba ta khạo khờ chờ thêm mùa mưa nữaNgười bảo quên hết đi, ta tước lòng ra để nhớ
Người nói chia tay, ta quyết chung thủy tận cùng
Tròn một năm quay quắt nhớ nhung
Không chừa chút cảm xúc nào để nghĩ đời mình cay đắngCứ toác đời ra rồi hân hoan, rồi nô, rồi giỡn
Ưa khuấy mắt trong vớt lấy dối lừa
Những dối lừa tự mình tin nên gom về làm gia sản
Trời ơi! Gia sản đàn bà to tát quá không anh ?
Cứng cỏi đời dài lẽ nào giờ lại mong manh
Như cỏ dại chắt nhựa non khát xanh một lần cho thỏaĐứng bên đường hứng phong ba, nghiệt ngã
Phô trương xanh non khi héo úa mất rồi
Cũng chỉ là một tháng trong năm mà thôi
Sao tháng mười hai ác độc bắt ta trăn trởGiá cứ ngu si yêu và mê muội nhớ
Đừng sững lại nghĩ suy, cắn đắn, đo lường
Chắc ta vẫn bình thường khuấy mắt !
Chắc ta vẫn bình thường chắt mật
Nuôi gia sản anh đưa to tát kiệt cùng
Chắc ta vẫn ung dung
Nhìn cúc họa mi đổ máu !P.T.Y
This comment has been removed by a blog administrator.
ReplyDelete