NHƯ PHONG
ta ngồi phủi bụi những trang kinh
bụi bay phủ lấp lời bát nhã
nhìn xuống nhân gian bạc trắng tình
em khoát áo lam đi về núi
ta khoác lên mình áo sa dinên bước xuống đời đi khất thực
khi tăng, khi tục, lúc sầu bi
ta hoá duyên em chút tình thôi
mai đem về núi lánh xa đờicũng có chút tình nơi nhân thế
để thương để nhớ để chơi vơi
từng bước chân rơi trên sỏi đá
bình bát trống không hồn đi hoanggió tục mưa trần ta hành khất
em nơi nào sao không hoá duyên
em lửng lơ giữa cõi nhân gian
lời kinh chưa thuộc sao vội vàngem lánh xa đời xa trần thế
hay sợ lạc loài giữa nhân gian
N.P
This comment has been removed by a blog administrator.
ReplyDeleteThis comment has been removed by a blog administrator.
ReplyDelete