ĐẶNG KHOA
Hạ chiều nay như sắp cũ mất rồi
Một nửa phượng đã rụng rơi tan
tácNụ bằng lăng mới hôm nào ngơ ngác
Nay hồn hoa đã lạc phía hư linh...
Vẫn còn đây với hạ những ân tình
Trong trăn trở tiếng gieo mình
của láTrong muôn kiếp nợ ba sinh chưa trả
Trong im lìm hóa thành đá mồ côi...
Vọng đâu đây tiếng chiều gọi hạ
ơi
Hãy nán lại nghe sầu rơi nhân thếMây oằn vai gánh nhớ lằn dâu bể
Dỗi hạ vàng có thể cũ rồi sao…
Một chút gì thoáng qua chợt hanh
hao
Trong nắng hạ xôn xao bên lối nhỏCó ai thương nửa hạ vàng quá khứ
Mà nghẹn lời…
Ứ hự…
Đến tàn canh…
Đ. K
This comment has been removed by a blog administrator.
ReplyDelete