Wednesday, November 23, 2011

viết từ bệnh viện

THƠ

tặng em, giờ hấp hối



1.

Hãy nằm xuống đây nơi chiếc giường này

Ký tạm cho mình chỗ nghỉ

Có bao điều bi lụy

Giữa đời lộng gió hôm qua

Ai vừa thổi tắt trong ta,

Ngọn nến lòng hiu hắt?



Vầng trăng nào đang khóc

Những mùa thu đi...

Sao gọi là sinh ly

Để nghe đau trước giờ tử biệt?



Ôi em đời sống luôn chảy xiết

Chảy miệt mài trên giấy mực ta

Chảy xôn xao trong những đường gân nhỏ

Hôm nay đời sống đang dừng lại



Hãy cuống quít thở lần cuối cùng

Khi những bình hơi chưa kịp cạn

Khi môi khô còn mấp máy tên nhau

Tiếng chuông rung giờ hấp hối

Hãy mở mắt nhìn nhau lần cuối

Cuộc đời vẫn đẹp quanh đây?



Hình như nơi một ngả ba em vừa mới chia tay

Ướt đẫm mùa thu con đường Mopac?



2.

Ðâu những mâm cơm của thời Việt Nam

Em rất bon chen những ngày tháng vội

Từ những tô canh chín đời nóng hổi

Em đỏ hồng đôi má thanh xuân



Ðâu những ly cà phê buổi sáng phân vân

Em không bằng lòng anh uống

Như những nhánh sông đen chẻ đời hai hướng

Nửa cơm áo bên này, nửa hạnh phúc bên kia



Ðâu những chiều mưa xuống phố mua bia

Em nở đắng cay tiếng chì tiếng bấc

Chiếc gạt nước xua nhanh nỗi buồn khô khốc

Còn lại với đời đôi chút ăn năn

Hãy nhắc giùm anh chiếc áo thênh thang

Anh mặc già nua, ốm đau bệ rạc

Hôm nay lái xe về qua một ngã tư quen

Không có ai nhắc chừng cảnh sát



3.

Hãy đọc thơ anh một lần cuối cùng

(những bài thơ em không hề để mắt)

Bởi cơm áo theo em đủ lấp đầy cuộc sống

Trong khi tiếng lòng xua đuổi tương lai

Những lời thơ không nén chật ngày mai

Không thể làm no tháng ngày vội vã

Em đâu hiểu lá dâu xanh mọc trên cành tuyệt vọng

Là khởi đầu cho hạnh phúc em ơi...

Những con tằm nhờ nó thả ra tơ

Lấp lánh vầng trăng giữa tinh cầu mệt mõi



Hãy hôn anh một lần, một lần.

Khi đôi môi chưa nứt mầm phản bội

Khi chưa biết nghĩa trang, chưa tím bầm bóng tối

Khi tháng mười còn cháy đỏ lá phong

Khi tim xanh còn mới huyết cầu hồng



4.

Hãy cười với anh và khóc với anh

Với nắng xôn xao với mưa tầm tã

Với những tan ca em về mệt lã

Viên thuốc an thần gợi giấc mơ xanh



Bây giờ không còn ai cản ngăn anh

Thức suốt đêm sâu trải lòng ra giấy

Ngực lép ho lao những con vi trùng bay nhảy

Hóa thân thành những câu thơ



Hãy nhắc giùm anh một kẻ hay mơ

Chậm chạp rong chơi suốt đời lạc mất

Hãy nhắc giùm anh những thời trăng mật

Áo bà ba khi mắt biết mơ màng...

Khi lượng đời còn ẩn dấu khoan dung

Khi trái đắng chưa no cành bất hạnh



5.

Hãy gõ vào trái tim anh

Những lời bông đùa cười cợt

Tên cù lần của em- tên ngốc của em


Buổi sáng đi làm nghe thiếu vắng hơi quen

Trên ghế nệm xe chỗ ngồi nhức nhối



Hãy nhắc giùm anh, cho dù rất vội

Nụ hôn buồn quên tặng giữa môi nhau

Hãy nhắc giùm anh sinh nhật của mùa sau

Ngọn nến rưng rưng cháy lòng mưa bão...



tháng 11 / 99


No comments:

Post a Comment