Wednesday, August 15, 2012


CÓ MỘT MIỀN QUÊ

 QUAN DƯƠNG




Có một miền quê
Nằm ngửa vắt ngang đường
Đèo dãy phố ngủ trên lưng con lộ
Một miền quê vô danh. Có lẽ
Trở trăn hoài trong giấc ngủ. Mỗi đêm

Tóc trên đầu giờ những sợi trắng dài thêm
đẩy những sợi đen lùi vào ký ức
Vết thời gian theo nhau xếp lằn ngang dọc
trên khuôn mặt ngoằn ngoèo từng dấu tháng năm trôi

Một miền quê cùng với tuổi thơ tôi
Má mỗi sáng bưng gian lao ra chợ
bán từng miếng âu lo mua từng lon gạo
Nhăn nhúm đời mình. Má đong gánh chín người con

Tôi lăn lóc nhiều vẫn chưa thấm đủ hết hai tiếng quê hương
Những ngóc ngách trong tim khi trở trời rưng rức
Con sông Dinh vẫn chảy ngang nơi lồng ngực
Tôi cắt bỏ đời mình theo con nước cuốn trôi xa

Có một miền quê tưởng đâu mới hôm qua
Góc chợ cũ mãi dáng má gầy níu lại
Chân lưu lạc nơi xứ người hai mươi năm đã mỏi
Vẫn chưa một lần trở lại Ninh Hòa ơi








No comments:

Post a Comment