Monday, February 24, 2014

TÔI LÀM THƠ QUANH NĂM
NGUYỄN THỊ THANH DƯƠNG










Tôi làm thơ quanh năm,
Bốn mùa tôi nao nức,
Ban ngày và ban đêm,
Thơ tôi là cuộc sống.

Khi trăng tròn, trăng khuyết,
Khi đêm tối mênh mông,
Tôi vẫn còn thao thức,
Chờ câu thơ xuống dòng.

Khi nắng lên, mưa xuống,
Khi mây chiều lê thê,
Câu thơ tôi vừa viết,
Có khi trên đường về.

Thơ tôi mùa gieo trồng,
Những buồn vui bất chợt,
Chuyện thế gian mênh mông,
Vườn tôi không giới hạn.

Tôi nâng niu hạt giống,
Tung ra khắp cánh đồng,
Hồn tôi thơm mùi đất,
Chờ câu thơ nẩy mầm.

Thơ tôi mùa gặt hái,
Ngày tháng không hạn kỳ,
Theo dòng sông tôi chảy,
Theo dòng đời tôi đi.

Bình yên và bão loạn,
Cuộc đời vẫn nở hoa,
Có những gai hoa nhọn,
Vần thơ đau khóc òa.

Nhưng dù hoa có gai,
Vẫn là hoa xinh đẹp,
Câu thơ cho tình yêu,
Tôi buông lời mật ngọt.

Nụ cười và nước mắt,
Cuộc đời vẫn là thơ,
Dù mùa từng mùa chết,
Tôi không chết theo mùa.

Tôi làm thơ quanh năm,
Cho dù đời mỏi mệt,
Dù thơ vào hư không,
Cõi ta bà sinh diệt.


NTTD
(Feb 5 2014)












No comments:

Post a Comment