Sunday, August 3, 2014

Em Trên Những Đường Mưa Xưa.
thơ mhhoàilinhphương















Em vẫn yêu mùa mưa
Như một thuở nào hồn nhiên, mới lớn
Những cơn mưa dài dịu ngọt thiết tha
Em trong giảng đường một mình
Ngày tháng đó thật xa…
Chuông đổ, trường tan
Tiếng guốc em vang lẻ loi trên lá vàng, tiếng mưa hòa trong gió
Sao nhớ về
Vẫn nghe thắt đau buồng tim nhỏ
Em bây giờ
Còn gì nữa không anh?
Trong tù nguc bao la…
Tiếng thơ buồn im băt trên mắt ướt long lanh
Thơ em dêt, có còn ai đoc nữa?
Nhât ký hoang vu khi thu về lá úa
Trong nắng hạ vàng, mù mit những cơn giông..
Tay gõ cửa đời hun hút dấu thanh xuân
Ta đến với nhau giữa muôn trùng giông tố đó!
Nếu em có là… một cành lau sậy buổn ngửa nghiêng trong gió
Cũng cám ơn anh vô cùng – màu áo cũ quen xưa
Vực em lên từ tuyệt vong vô bờ
Trong đá nát, vàng phai
Biển hóa nương dâu
Người người lưu lạc.


Và ta đã có nhau
Bên đồi thông hát
Café ấm nồng …Dalat mưa bay
Tháng chín trời mù
Những giọt tình say.
Ôi, yêu dấu những ngày mưa tháng chín!
M.H.HOÀI LINH PHƯƠNG


Saigon- Việt Nam tháng 9/1991.







No comments:

Post a Comment