Saturday, June 8, 2013



LẠI CÀ PHÊ THỨ BẢY
NGUYỄN THỊ THANH DƯƠNG











Một tuần trôi qua khi mình chia tay,
Thứ bảy này quán cà phê gặp lại,
la Madeleine bàn ghế nâu vẫn đợi,
Mùi son em tuần trước vẫn đâu đây.

Em dùng son môi hồng nhạt thơ ngây,
Tô son bóng mùi nho vừa chín tới,
Anh hôn em quên đời lòng bối rối,
Chẳng biết môi em mùa trái cây nào.

Anh vẫn thói quen uống cà phê nâu,
Cà phê nóng có pha thêm chút sữa,
Bàn tay anh những ngón dài nghệ sĩ,
Bàn tay thong thả nâng ly cà phê.

Em tôn trọng anh giây phút trầm tư,
Và hiểu anh cả những khi khó hiểu,
Thương anh ngồi uống cà phê sành điệu,
Những lúc tình vui, những lúc tình buồn.

Cà phê Mocha môi em ngọt mềm,
Có mùi sữa, chocolate quen thuộc,
Em thích bánh mì nóng ròn Baguette,
Hai đứa điểm tâm vừa rẻ vừa ngon.

Thứ bảy thơm có mùi bánh mì thơm,
Mùi cà phê em nhâm nhi từng chút,
Ngoài khung cửa chỉ cách nhau vài bước,
Ai ngoài kia đang xuôi ngược cuộc đời!

Chúng mình trong quán hạnh phúc nhỏ nhoi,
Giây phút bên nhau qúy hơn tiền bạc,
Hai nhánh sông, hai tâm hồn hòa hợp,
Em và anh quấn quýt chảy một dòng.

Buổi sáng thứ bảy trời đẹp, người xinh,
Dù thời tiết bốn mùa đều thay đổi,
Dù quán cà phê khách hàng cũ mới,
Em và anh vẫn thế chẳng đổi thay.

Thứ bảy tuần trước, thứ bảy tuần này,
Thứ bảy tuần sau chúng ta lại hẹn,
Ly cà phê anh không thể nào cạn,
Tình ngọt ngào em chẳng thể nào vơi.

Nguyễn Thị Thanh Dương.
(June -1, 2013 )
 

No comments:

Post a Comment