CHU MINH KHÔI
Ai chợt ưu tư trước ngưỡng cửa đường mình
Ai ép chết khô một xác ve trong trang lưu bút
Ta nao lòng bên cây gạo già rêu mốc
Không dám khắc tên mình sợ chạm nhói tên em.
Phép toán hôm nay không đúng đến vô cùng
Lận đận, thành danh làm sao chia đều ta và bạn
Nhớ thương ơi, đừng bao giờ khô cạn
Lối gió hờn nét phấn buổi đầu tiên.
No comments:
Post a Comment