Monday, November 25, 2013


nhớ một tờ thư xanh

Nguyễn Nam An

 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
sớm mai, vui chạy lên trời
ngồi đó một lúc và rồi xuống chơi
trang nhà ai, có một người
trồng hoa lan trộm, chôm tôi một bài
một bài, qua đó nhà ai
xưa hái trái ổi đường dài vẫn chua
ăn không, cho đó ổi chùa
cây lá của họ, trái mùa vui tôi


ăn không, mốt trả nụ cười
mang về móc giữa một thời bé con
những ngày bắn lộn trên non
bé con là ổi vẫn còn trên cây
sớm mai, lật đật chốn này
chạy lên trời thấy đời đầy phi cơ
chạy xuống đất, có những giờ
nhớ em như nhớ một tờ thư xanh./.

 

No comments:

Post a Comment