Sunday, October 12, 2014

con sáo sang sông


thơ
phạm ngũ yên











Khi đưa tiễn nhau
Em về nơi khác
Lòng nghe dấy đau
Trùng trùng phai lạt

Giữa dòng trôi giạt
Đôi nhánh lục bình
Từng giọt mưa xanh
Xuống đời ray rứt

Thổi hoài heo hút
Cơn gió mũi lòng
Ta về phòng không
Khêu đèn thao thức
Tóc nào nhẫn nhục
Che lấp sông dài

Có người sáng mai
Không chờ nghe khóc
Chiều nay sợi tóc
Rơi xuống gối nằm
Đường phố lạnh câm
Cắt bàn chân mỏng

Thuyền trôi bé bỏng
Một người sang sông
Dội ngược về sông
Bài ca con sáo

Em như cơn bão
Bay qua đời thường
Ta như mùa xuân
Ngại ngần cỏ lệ

Tình yêu quá trẻ
Mà ta sắp già
Một dòng mưa sa
Cũng làm rét mướt…

Tháng 9, 2014
PNY









No comments:

Post a Comment