Sunday, October 5, 2014


Để Gửi Phu-Quân

 * thơ mhhoàilinhphương

 











 
Mình hiểu thấu… em còn một quê hương bỏ lại bên trời
Nhưng đau thắt…đã không về thăm nữa!
Tổ quốc mang theo trong từng hơi thở
Của một người mang căn cước lưu vong.

Chiều nhìn về biển Đông
Cuồn cuộn sục sôi trên giòng thác bạc..
Làm sao em quên?
Trang sử buồn lưu lạc
Vì sao em có mặt nơi này?
Nhận quê hương thứ hai ở phía trời Tây
Cho phận người lưu xứ…
Lặng lẽ, âm thầm
Trên ngày tháng cũ..
Saigon rã rời trong mắt lệ tìm nhau
Saigon giới nghiêm
Không tiếng vẫy chào
Saigon cô đơn
Saigon hấp hối
Saigon của em
Saigon của anh
Saigon của triệu người miền Nam
Không lời trăn trối
Bị bức tử ngông cuồng trong nỗi oan khiên
Saigon bị xóa tên
Nhưng không xóa được Saigon muôn đời trong ký ức…

Nên em vẫn còn môt quê hương để khóc
Còn một Việt-Nam dấu yêu để muôn kiếp nhớ về…
Để sắt son ghi khắc một lời thề
Trong mối hờn vong quốc!

Cám ơn mình, vẫn đồng hành cùng em đi về phía trước…
Một rừng cánh tay vung cao cho ngày mới Việt Nam…

M.H.HOÀI-LINH-PHƯƠNG
Washington D.C tháng 09/2014
 


No comments:

Post a Comment