Saturday, December 12, 2015

chào em tháng chạp

thơ
phạm ngũ yên


 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 





 
Tháng 11 vừa mới ngày hôm qua
Hôm nay nắm tay tháng 12 giá lạnh
những con đường mưa như trút nước từ trời
những bờ môi tái xanh tái xám…
Anh đứng chờ em
Dưới chân đèn ảm đạm.

Không thấy em má hồng ra sao
Vì em ngồi trong xe kín mít
Tháng chạp này anh biết vì sao
Hai người yêu nhau tại sao cần bếp lửa?

Em đi qua những ngày bình yên,
những ngôi nhà kín cửa
Một thành phố có bao điều trăn trở
Có những cửa hàng tấp nập chiều nay…

Em trở về sau những vòng quay
Chiếc gạt nước xua đi những điều thơ dại
Những vì sao trả cho đêm về mãi mãi
Những tiếng cười cũng trả lại cho anh

Nhưng sáng này vừa nghe bản tin nhanh
Tại San Bernardino 14 người vừa mất
17 người bị thương
Trong trung tâm vun trồng người khuyết tật

Mùa đông qua rồi và cái lạnh sẽ tan đi
Nhưng cái ác sẽ không bao giờ đứng lại
Em có nhận ra từ cuộc đời thất bại
Chuyện trái tim buồn và hạnh phúc cháy sau lưng?

Dẫu sau này em có phải người dưng
Bỏ anh đi như cau bỏ trầu thuở trước
Anh không khóc bởi không còn ký ức
Để gượng cười nghe lại tháng mười hai

PNY






No comments:

Post a Comment