Friday, September 13, 2013


THƠ HOÀNG DU THỤY
 













lòng ta

lòng ta như một trang kinh

ẩn trong lời Phật chữ tình rưng rưng

lòng ta lá nhỏ trên rừng

lao chao rớt xuống mấy từng chiêm bao

 
xuất gia

xuất gia lìa bỏ cửa nhà,

tìm nơi thanh tịnh để mà quên thân

quên người thương chẳng được gần

quên người xa cứ nhớ thầm sớm hôm

 
đổi

cho ta đổi áo thiền sư

đổi tâm tịch tịnh, đổi từ bi tâm

đổi câu kinh tụng đêm rằm

đổi manh nệm cỏ, ta nằm ngắm trăng

 
vô thường

một mai vô thường đến

thân này thành bụi tro

trả một đời chờ đợi

cuộc tình người không cho

 
làm thơ

tôi đùa với chữ cho vui

làm thơ rồi đọc, ngậm ngùi mình nghe

một mình giữa cõi u mê

một mình với những bộn bề trong tâm

 
xé thơ

bài thơ vừa mới xé ra,

ô hay xé chữ sao mà ta đau?

thơ và ta cũng như nhau

Xé ra thì cũng máu trào trong tim!

 
phao

ta ôm nghìn giấc mộng

làm phao đời bình an

nổi trên dòng tuyệt vọng

hai hàng lệ chứa chan

No comments:

Post a Comment