Thursday, May 18, 2017

GỬI ANH
THU NGUYỄN



Lâu lắm rồi mình không hò hẹn phải không anh?
Nơi góc quán vắng tênh ngày xưa chúng ta thường bên nhau trò chuyện
Những khúc nhạc du dương, êm êm như ru hồn ai vào cơn say, cho tim yêu hòa quyện
Mà thời gian thì cứ vô tình, cho đôi bạn tiếc ngẩn ngơ.

Thuở ấy em khờ nên đâu biết làm thơ
Muốn nói cho anh nghe ngàn câu yêu thương nhưng lại giả vờ im lặng
Anh nhìn thật lâu vào mắt em như đọc được tất cả những nỗi niềm sâu lắng
Hôn nhẹ lên mắt huyền như khẽ bảo em đừng nói điều chi!

Con tạo xoay vần và tình mình cũng chia ly
Nước mắt tràn mi, bởi hiểu lầm nhau mà đôi tim đang hồng tươi bỗng trở nên rỉ máu
Anh đi đường anh, em đi đường em nhưng vẫn luôn hướng về nhau, vẫn gọi tên nhau trong cuộc đời đầy giông bão
Cả hai tự trách rằng
Phải chi ngày ấy mình tỉnh táo… phải hơn không?

T.N

1 comment:

  1. This comment has been removed by a blog administrator.

    ReplyDelete