Thursday, October 24, 2013


ĐI HẾT MỘT MÙA THU

NGUYỄN THỊ THANH DƯƠNG





















Làm sao đi cho hết một mùa Thu?
Đếm bằng thời gian mùa Thu rất ngắn,
Trong không gian mùa Thu dài và rộng,
Tôi lạc vào Thu không biết nẻo về.

Mở khung cửa sổ mùa Thu gần kề,
Những lá khô rơi nằm trên thảm cỏ,
Bước ra vườn sau trời vừa đủ gió
Ru lá vàng ngoan nhé đừng vội bay.

Tôi đi rong chơi hàng cây che mây,
Chỉ thấy một trời lá vàng lá đỏ,
Màu lá vàng chanh mơ màng quyến rũ,
Nhan sắc này chờ đợi một tình quân.

Hàng cây im vắng tưởng bị lãng quên,
Mùa Thu hun hút đi về đâu đó,
Lên đồi dốc cho tôi theo với nhé,
Rừng Phong ơi lá đỏ thiết tha tình.

Tôi theo mùa Thu vào con đường mòn,
Đường mòn quanh co như tình đuổi bắt,
Ngọn gió nào mang lá về mặt đất?
Lá rụng về cội. Tình có về không?

Tôi đi hết chưa mùa Thu mênh mông?
Chuyến xe nào đưa tôi theo cho kịp,
Từ trên non cao xuống thung lũng hẹp,
Tôi vẫn tìm dù mùa Thu xa xôi.

Chiếc lá cuối cùng xin hãy đợi tôi,
Để rơi nốt vào lòng tôi trống vắng,
Tiếc mùa Thu tàn ngậm ngùi tôi khóc,
Thu đến rồi đi như một giấc mơ.

Nguyễn Thị Thanh Dương.
(Oct. 19- 2013)


 

No comments:

Post a Comment