Monday, January 25, 2016


ĐÃ QUÊN
LÊ VĂN THẮNG

 










 



Và bây giờ thì em đã có thể quên anh
Nên những giấc mơ tình đã không bao giờ trở lại
Đường ra biển sáng nay chập chùng màu hoa dại
Một mình anh lầm lũi đi giữa phố biển lạnh lùng
Con đường tình hai đứa chẳng đi chung
Thì còn nhớ làm gì phải không em ...
vì chỉ toàn tiếc nuối ...

Biển ngày xưa với những cơn sóng tình đắm đuối
Em thật quên rồi nên sóng vỗ bờ đau
Ngày tháng chúng mình bây giờ đã không còn có nhau
Như mái tóc em đã có người ve vuốt
Những buổi sáng nhớ nhau ....
giọt cà phê rơi lạnh lùng nhức buốt
Anh lang thang trên cát biển một mình với niềm nhớ yêu thương ...

Gió biển tự tình ngan ngát mùi hương
Hương ái ân của những ngày yêu nhau vội vã
Tình yêu anh vẫn còn ....
nhưng bây giờ em đã....
xa thật xa rồi ... như những cánh hải âu
Bay mãi đi … bay mãi đi... bay giữa đời rồi không biết về đâu...
LVT

No comments:

Post a Comment