Monday, December 2, 2013


TÔI ĐÃ ĐỊNH CƯ

Hoàng Định Nam

Nhân ngày lễ Tạ ơn của nước Mỹ…..
…tạ ơn nguời, một phần tư thế kỷ đã cưu mang hàng triệu dân tôi

 

Khi tôi đến đây định cư
Mùa xuân chưa mở ngõ
Rét căm căm, cây trụi lá trơ cành
Nhưng có sao đâu, lòng đã trổ chồi xanh
Xuân đâu chỉ đất trời mới có

Người ta đón tiếp từng chặng phi trường
Hong Kong, San Francisco, Denver, Dallas
Nụ cười ít hay nhiều
Tôi cũng nghe ra bao niềm nở…
Này đây, chìa khóa nhà bạn ở
Đây phòng ngủ, restroom, phòng khách, kitchen
Đây tủ lạnh. Gạo. Rau. Nước tương, nước mắm
Thịt, mì, đường, muối…đũa, tô…

Buổi chiều bên ngoài mưa ướt lạnh mịt mờ
Vẫn không lạnh như
những bộ mặt ở phi trường Tân Sơn Nhất
Tiền lót tay không thối lại nửa nụ cười

Khi tôi tới đây
Dallas
Mùa đông chưa qua, mùa xuân chưa tới
Có sao đâu, ngày mai là ngày mới
Và đêm nay khép lại quãng đợi chờ
Con nước xuôi đưa ta vào biển lạ
Một chút sợ sóng xô gió ngã
Đâu lớn hơn nỗi sợ ao tù
Ta từng chết, bạn bè ta từng chết

Gần sáu năm hát khúc trường ca cay nghiệt
Nghiến răng cho máu trở về tim
Cũng may, chưa góp thân cho rừng lá xanh thêm
Có lúc như chết, ai biết mình đã chết
Những ngày đầu ngạc nhiên với food stamp
Nhớ chén bo bo, sắn khô trong trại
Bầy thú hoang tưởng người là cùng loại
Nên xử nhau theo luật của rừng
Mỹ, họ là người… dưng
Biết mình là người nên đãi nhau bằng nhân ái

Một đoạn đường đi qua, thử dừng chân ngoái lại
… Bãi cỏ xanh, khu rừng cháy
Thôn xóm nghèo xơ xác mái tranh
Thành phố một thời hoa đèn,
một thời hoang lạnh
Một thời tình tự, một thủa bơ vơ
Một thời Việt Nam, bây giờ đất Mỹ
Những Tái Ông ôm chân ngựa, khù khờ.

Hạnh phúc không thể nào không cơm áo
Và người không thể chỉ có áo cơm
Mưa giọt ngoài hiên gợi quá khứ buồn tênh
Nhớ những ngày lang thang Bạc Liêu, Minh Hải
Ly cà phê kho, quán cơm gió bụi
Hồn hoang vu trên bến bãì đợi chờ
Ta về đâu, lênh đênh bắc Mỹ Thuận, Cần Thơ
Bờ trước mặt cũng chỉ là tuyệt lộ
Đất Mỹ tám nẻo đường rộng mở
Ta chẳng cần đi đâu
Hạnh phúc ở ngay đây
Trong căn phòng này
Ấm ngọn đèn vàng, nụ cười thê tử

Ta nói được mọi điều, không do dự
Và khen chê bất cứ kẻ trên đời
Ta có được quyền con người
Ngay trên đất nước ông cha ta chưa từng góp sức
Chưa một giọt máu tươi, giọt mồ hôi khổ cực

Đời bình thản nhưng chẳng dửng dưng
Khi bạn ốm đau, nạn tai hay thất nghiệp
Dù nắng hè hay đông tuyết
Họ cũng sẵn lòng, dù ở nơi đâu
Ôi ! những người da chẳng cùng màu…!
Ta không thể không nói lên lời ơn nghĩa
Tạ ơn Người
Tạ ơn Người
Một phần tư thế kỷ
Đã cưu mang hàng triệu dân tôi.

 

No comments:

Post a Comment